Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.


DIỄN ĐÀN NGHỆ THUẬT. KHÔNG TÔN GIÁO, KHÔNG CHÍNH TRỊ.
 
Trang ChínhTrang Chính  Tìm kiếmTìm kiếm  Latest imagesLatest images  Đăng kýĐăng ký  Đăng NhậpĐăng Nhập  
Latest topics
» Ru hời dấu yêu
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby TiCa 16/12/2023, 7:59 am

» Hương Tình Thu
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 19/12/2022, 3:49 am

» Cơm Gà Đút Lò by pdbv/ Modified by MICAN
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Uyên Uyên 24/7/2020, 12:16 am

» Nao Núng Chờ Xuân
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 25/12/2019, 11:33 am

» Cách LÀM BÁNH TRÁNG TRỘN NGON
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Uyên Uyên 1/7/2019, 7:36 am

» DÁNG NGƯỜI TRONG THU - Viễn Phương
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Uyên Uyên 29/9/2018, 10:04 am

» TIỄN EM VỀ VỚI THU - Viễn Phương
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Uyên Uyên 29/9/2018, 8:47 am

» XO BY THIHEN
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Uyên Uyên 27/5/2018, 11:41 am

» Mộng Chiều Xuân
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 29/1/2018, 9:16 pm

» TỰA CỬA BÊN SONG
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Uyên Uyên 9/10/2017, 1:28 pm

» Ru Nhau Tình Thu
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 1/10/2017, 3:32 am

» CẬY TỬU MẦN THƠ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby daonamxuong 26/3/2017, 4:03 pm

» THÓI ĐỜI ( xuyên tam Ngẫm, Bát điệp _Bát vận đồng âm _Phú Đắc
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Long 1/2/2017, 10:54 pm

» Hoài Mơ Cuộc Tình
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 21/12/2016, 12:35 am

» Tình Ảo Vọng
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 30/10/2016, 10:48 am

» Có Không Em?
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 30/10/2016, 10:47 am

» TÀN THU
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoàng Hôn 19/10/2016, 8:12 am

» Tình yêu?
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoang van Dang 14/10/2016, 8:15 pm

» Gửi Lời Tình
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Giáng Thu Xưa 7/10/2016, 12:25 pm

» Ru Anh- Giáng Thu Xưa
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Giáng Thu Xưa 7/10/2016, 12:21 pm

» Khắc khoải chùng tơ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby TiCa 1/10/2016, 3:54 am

» Đâu bóng người xưa?
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoang van Dang 13/9/2016, 8:34 pm

» VÌ THU ĐẾN
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 3/9/2016, 8:56 pm

» Lời tạ từ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoang van Dang 24/6/2016, 8:12 pm

» Tìm về dầu chân xưa
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoang van Dang 24/6/2016, 8:05 pm

» THÁNG TƯ VỀ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 19/6/2016, 10:23 pm

» Đàn Đứt dây
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 19/6/2016, 10:21 pm

» Sự tha thứ.
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoàng Hôn 18/6/2016, 10:43 am

» Đọc để thấy nỗi buồn mất mát!
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoàng Hôn 18/6/2016, 10:32 am

» Sau Mười Năm
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hoàng Hôn 18/6/2016, 10:26 am

» Thì Thôi Em Nhé
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Viễn Phương 31/5/2016, 7:14 am

» Những câu nói đều thật là chân lý!
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Admin 30/5/2016, 4:45 pm

» VU VƠ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Hương Cỏ 26/5/2016, 9:23 am

» Tưởng như
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Già Bợm 24/5/2016, 11:48 am

» An nhiên
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Lá Cỏ 24/5/2016, 11:44 am

» Nửa Mãnh Tim Yêu- GTX
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Giáng Thu Xưa 21/5/2016, 2:34 pm

» RỒI MAI ĐÂY
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 20/5/2016, 11:43 pm

» Điếc, Mù, Câm - Bác sĩ tâm lý
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Admin 19/5/2016, 6:52 am

» HIỆN TRẠNG XỨ MÌNH
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:44 pm

» MỜI
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:36 pm

» ĐÊM ĐỘC BƯỚC
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:27 pm

» LẦN THĂM ĐẦU
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:25 pm

» CÚT KÍT VỊNH
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:23 pm

» VỢ CHỒNG THI SĨ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:13 pm

» ĐỜI THI SĨ
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 10:08 pm

» vỊNH CON SÂU
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 17/5/2016, 9:58 pm

» Sinh nhật Bạn & Tôi
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby bietnoisao325 12/5/2016, 7:06 am

» Khách
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby AN YÊN 11/5/2016, 1:30 am

» Con Gái Của Chị Hai
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby AN YÊN 11/5/2016, 1:19 am

» HỌP MẶT OFFLINE
Nỗi buồn và cuộc sống Emptyby Long 7/5/2016, 9:59 pm


 

 Nỗi buồn và cuộc sống

Go down 
Tác giảThông điệp
Lá Cỏ

Lá Cỏ


Tổng số bài gửi : 1917
Join date : 19/04/2013

Nỗi buồn và cuộc sống Empty
Bài gửiTiêu đề: Nỗi buồn và cuộc sống   Nỗi buồn và cuộc sống Empty7/11/2015, 12:09 pm

Nỗi buồn và cuộc sống

Lấp không đầy là lòng ham muốn - Phá không vỡ là thành u sầu.
GEORGE SAND (PHÁP)


Trong cuộc sống chúng ta, ai rồi cũng phải trải qua những quy luật của buồn-vui, khổ đau và hạnh phúc. Trong đó nỗi buồn là cung bậc cảm xúc không ai tránh khỏi với mọi kiểu cách khác nhau.
Nhưng điều cốt yếu là sau nỗi buồn chúng ta biết đứng dậy, biết tin, biết chấp nhận bản thân mình nhiều hơn để tiếp tục cuộc sống trong nhân gian.

Có lắm kiểu cách buồn từ buồn tình, buồn đời, buồn sự nghiệp, buồn sức khỏe... và cái rối rắm xem ra có phần hay ho của cuộc sống là cũng có lắm cách che giấu nỗi buồn.


Không ồn ào, không vội vã, không vui và cũng không muốn buồn mà sao trái tim như tan ra thành nước, chảy giữa cuộc đời!
Những tháng năm đầu đời, những bình yên êm ả sao lạ lùng biến mất đi đâu? Những vô tư, cười đùa không còn tìm thấy nữa rồi.
Hành động chậm chạp. Ánh mắt bâng quơ. Tinh thần sụp đổ. Tất cả công việc hầu như tạm dừng và trở thành vô nghĩa.
 
Đó là một mẫu người với trái tim tan vỡ hay nói khác đi là người đang mang gánh một nỗi buồn.
Lắm khi, khó ai có thể nhận ra nỗi buồn trong họ vì trên môi họ vẫn còn có một nụ cười, cười như đang loay hoay tìm chút gì đó chân thành còn sót lại.

Vào thời điểm này họ chỉ mong được bỏ ngỏ tất cả những ánh nhìn, bỏ ngỏ những tình cảm dành dụm, bỏ ngỏ những hạnh phúc chung quanh để dành phần trọn vẹn cho cảm giác rã rời về lại.

Rồi họ tự đeo cho mình cái mặt nạ, giữ bình thản giữa nắng giữa mưa, giữ thật im lặng trái tim tan vỡ làm như là không muốn lây nhiễm đến cho ai. Họ đi lang thang, giấu thật sâu nỗi lòng bằng những tiếng cười ròn rã, bằng những tham gia hăng hái vào những công việc thích hay không thích, cũng mặc kệ. Họ ăn uống nhìn như là những người đang đói lắm, ngồn ngào rồi nghèn nghẹn, họ không muốn cho mọi người biết họ đang buồn, ngay cả việc phải  cải vã để chứng minh điều vui vẻ trước mặt mọi người là sự thật.

Họ im lặng, vùi mặt vào tách cà phê đắng không đường để kềm giữ giọt nước mắt không thể nào trào ra.
Họ nói năng lăng xăng, vô cớ và vô tích sự cho lòng họ lần tìm ra một đường đi, một hướng đi vào một lối khác.

Họ chỉ khóc thầm với chính họ thật say sưa. Họ đưa tay lau nước mắt, từ ướt đến khô, để giữ khư khư hoài sự tan rã trong lòng họ.

Họ im lặng như một căn phòng trống rộng, không có cái gì có thể chứa được, như gió ùa vào rồi lại phải bay thôi, chỉ còn lại mùi vị bạc thếch nồng nặc của thời gian cũ kỷ đã từng hiện diện và đã ra đi.
Họ im lặng, rệu rã trên chiếc gường về đêm. Chạm đầu lên gối, chạm má vào chăn, ngửi mùi thơm da thịt bốc lên nhờ vào  loại kem thoa dưỡng da nào đó.
Họ nằm với tư thế ngửa mặt lên trần nhà nhìn đăm đăm vào khoảng trắng tường vôi hay trùm kín mặt mày, mắt nhắm ghiền lại, tóc tay buông thả hay gì gì đó mà nghe hao gầy gặm nhấm như không còn sức  sống! Họ là vậy đó!

Bên cạnh họ, thời gian vẫn hoài tích tắc trôi qua, trôi đi... buổi sáng rồi chiều, một ngày rồi hai ngày, một tuần, một tháng thậm chí một hai năm...

Thời gian.


Bản thân thời gian thì không được phép có những  giây phút nào để xoay trở, nó không có được giấy phép để hoang mang, bi thương hay hào hứng mà  phải một mình lầm lũi bước tới, bước tới.

Thời gian là vậy đó. Người thì vậy đó. Có thể xem như là một đằng là vô tình và một đằng là đa tình, hữu tình!
Hai đằng trái nghịch ấy, thời gian và con người trên thực tế thì lại hòa quyện nhau mà sống, con người dựa vào thời gian mà trưởng thành và thời gian đã chứng tỏ sự hiện diện của mình bằng sự  chuyển đổi từ lúc sanh ra, lớn lên cho đến ngày hủy diệt.

Cuộc sống không phải là lúc nào cũng có mặt trời và bươm bướm bay. Vì như chúng ta biết mặt trời chỉ đẹp lúc bình minh, rực rở vào buổi trưa, rồi tàn lụn ở buổi chiều để rồi tinh mơ sáng hôm sau  lại hồi sinh với những tia sáng tinh khôi khác lần nữa và lần nữa...

Sự tuần hoàn ấy ví giống như chính bản thân con người, ai rồi cũng có một ngày như thế và một đời như thế.

Thời gian là một dòng chảy vô hình mà con người sống và lệ thuộc vào nó, nhưng cái may mắn là thời gian không xen được vào phần tâm linh, tâm hồn của con người. Với câu nói bông đùa ta thường nghe là già mà trái tim rất trẻ, đó là một hình thức diễn tả, dựa vào đó mà con người mới tìm cách vượt qua đau khổ, tìm cách an ủi và hy vọng để tránh sự tàn phá của thời gian.

Chính trong giây phút trái tim tan rả đó, với bước chân của thời gian di chuyển đủ để cái tên tâm hồn gõ mạnh cánh cửa trái tim và đặt ra một loạt câu hỏi cho chính bản thân.

Tại sao trong lúc này họ lại phải chịu đựng sự buồn bã? Tại sao họ không được như mọi người ngoài kia? Tại sao họ tự dày vò mình đi dần đến kiệt sức? Tại sao họ để ngày tháng trôi qua một cách lê thê và vô vọng?

Họ chợt biết... hình như họ đang bỏ quên chính họ, họ tự làm tê liệt linh hồn của chính mình với nỗi buồn.

Bỗng dưng và lạ lùng đủ để họ bật dậy một luồng hy vọng và quyết định chấm dứt sự buồn bã , vực dậy một niềm tin.

Cuộc đời giống như người vẽ tranh, chấm phá nét này cho miệng cười xinh hơn, chấm phá nét nọ cho má thêm hồng, cho môi thêm thắm, cho mắt thêm xanh... Những cái đẹp của bức tranh tạo nên do người họa sĩ đã đặt cả tâm hồn mình vào bức tranh đang vẽ.

Cuộc đời mình ai vẽ cho đây? Có phải chăng, chính mình phải vẽ hay sao?

Không tin vào mình còn biết tin vào chân lý nào?
SHAKESPEARE (ANH)


Mình có thể không hiểu người chung quanh nhưng mình nhất định phải hiểu rỏ về mình. Cần gì? Muốn gì? Nghĩ gì? Mình cần phải trân trọng chính mình.

Vì vậy - Do đó - Cho nên...

Sau cái buồn rồi ta phải tự dừng lại. Đừng để tâm hồn mình chết trước khi trái tim ngưng đập.
Hãy để mọi thứ ra đi vì chẳng ai còn nhớ những gì mình làm nhiều như mình nhớ đâu.

Sau những ngày buồn như thế hãy tự coi nó như những ngày mình đã ngủ quên trong cuộc sống để khi bừng thức dậy ta lại đi tiếp với con đường đúng nghĩa và học cách biết chấp nhận. Trong giấc ngủ quên này có thể  đã có những giấc mơ thật đẹp hay thật phủ phàng mà khi tỉnh dậy, lòng nở một nụ cười tươi hay có thể khóc nức nở để rồi thấy rỏ mình hơn.

Sau những lúc buồn như thế, qua rồi những giây phút như thế hãy coi nó là lúc ta dừng lại nghỉ ngơi để rồi tiếp tục đi tới với một hành trang đầy đủ nghị lực và tinh thần.

Buồn là lúc dừng lại, là một bước khôn ngoan của mỗi một con người sau những mệt mỏi đua chen, giận hờn, yêu ghét, để biết tha thứ cho người, cho mình, để tự an ủi và cổ động chính mình, để mình nhìn thấy mình mà sống tốt hơn, để nhận ra giá trị của mình để yêu thương và tôn trọng chính mình. Buồn cũng là một phương cách giữ tâm thật bình yên và sống chân thành gấp đôi.
 Hãy thử nghĩ nếu con người không có những giây phút buồn bã, nghĩ ngợi ngược xuôi thì khó lòng mà kiểm soát tâm tình của chính mình đã và đang làm gì?

Biết rằng sống là không thể đi thụt lùi, là phải đi tới phía trước. Sống là bước đi nhưng buồn thì khó ai tránh được, nó là một trạng thái tâm lý, buồn là lúc biết dừng lại khi mệt mỏi. Đừng sợ sệt thị phi về việc này, đừng ngại ngần với những câu phán xét đại loại như là:

  "Cô ấy, bà ấy, anh ấy, ông ấy lúc này buồn lắm, buồn vì...v.v." 

Thời gian có hạn đừng nên sống cuộc sống của người khác, đừng vì quan điểm của người khác mà bỏ qua chính kiến của mình.

Buồn là lúc dừng lại, là lúc cái giới hạn của sức mình đã đến mức, không cố gắng gượng gạo che chống để rồi sẽ đem lại thiệt hại cho chính mình và cho người chung quanh.

Cuộc đời vốn dĩ không có đúng, sai. Tất cả đều được ngụy trang bằng sự lựa chọn của con người. Hạnh phúc cũng có thể biến thành đau khổ và ngược lại trong cái đau khổ vẫn có thể tìm thấy hạnh phúc, đời là vậy.

Một lần thất bại không có nghĩa là một đời thất bại. Thời gian tiếp tục đi về trước thì ta cũng phải theo chiều hướng bước tới, không dừng lại được nếu không muốn mình bị hủy diệt.

Hãy xem buồn hay vui là một cảm giác rất bình thường trong một con người đừng cố gắng che giấu rồi đến lúc quen dần sự chịu đựng ta sẽ không còn đủ bản lĩnh để đối phó mọi thứ xảy ra trong cuộc sống sau này. Cuộc hành trình về phía nào cũng luôn có giá trị của nó với một điều cần thiết là niềm tin.

Sự tự tin không đến từ việc từ nay ta đã có được mọi câu trả lời của vấn đề mà phải là cởi mở được mọi điều ẩn khúc, nghi ngờ trong tâm hồn mình.

Văn chương, ngôn từ được nói ra chúng ta có thể đoán được sự sắc xảo của một người, nhưng mỗi hành động lại cho ta thấy bản chất của người đó. Lúc buồn chính là lúc ta lại thấy ta, lúc vui là lúc ta nhìn về người khác nhiều hơn.

Cái ranh giới giữa khổ đau và hạnh phúc không bao giờ thể hiện chính xác qua tầm nhìn con người xung quanh ta mà nó chỉ là quan niệm của chính người đó trong cuộc mà thôi.

Lúc buồn, cảm thấy tan nát là lúc tinh thần đang lao nhanh xuống dốc, rồi cả đất trời ủ ê, lòng người cảm thấy chán nản và tuyệt vọng... Nhưng, bằng chính trái tim mình ta phải phán quyết và không cho phép tiếp tục chìm đắm trong cảm xúc tiêu cực đó vì đây là một quyết định đánh liều, là tự vùi mình trong thời gian chết.

Phải tìm ra cách nào đó để bảo vệ bàn chân bằng giày dép thì vẫn dễ hơn, vẫn thực hiện được hơn là nghĩ cách phải trải thảm toàn bộ mặt đất hoặc nơi nào mình sẽ đến.

Đừng bao giờ níu kéo và giam hảm lòng mình với những gì đã mất mát ra đi, cuộc sống với bàn tay và khối óc ta sẽ tìm lại được. Trong bất kỳ mối quan hệ nào thì sự tôn trọng lẫn nhau là điều tối cần thiết, tình cảm nào không tồn tại hãy quên đi, hãy xem những kẻ ngoại tình là những người đã xem thường giá trị của mình. Người xa người là do chính người tạo ra mà thôi. Đừng đi tìm mãi bản thân mình trong những cái thuộc về quá khứ xa xăm, đừng để cái quá khứ sai lầm nào đó là chướng ngại vật trên bước đường đi, hãy buông lơi quá khứ và kết thúc để có thể bắt đầu lại, hãy đi tìm lấy chính mình trong  thực tế. Hãy nhớ rằng, một người bạn thật sự là người ở cạnh bạn khi vui lẫn khi bạn buồn.

Ngoài kia, qua khe cửa sổ là những ánh sáng yếu ớt, đang vươn sức lóng ngóng, chen chúc từ ánh trăng đã qua ngày rằm mười lăm của tháng. Con người cũng vậy, phải giữ lấy ánh sáng chiếu rọi qua cửa sổ tâm hồn bất kỳ vào thời điểm nào của cuộc đời. Không được thả rong mình trong tăm tối.

Đừng để trên đôi vai mình gánh nặng cái danh từ sống hoàn hảo rồi tự thất vọng với bản thân.Hãy để tâm hồn rung động bằng tất cả sự trong trẻo hồn nhiên mà mình có. Đừng để những toan tính lạnh lùng của người khác hủy hoại và cũng đừng để sự cảnh giác thái quá can thiệp vào và tự chia cách đúng vào lúc hạnh phúc nào đó vừa chạm tới vai mình.
Hãy cố gắng tập sống như một đứa trẻ, cố gắng vươn tới thì nỗi buồn sẽ không ở lâu được trong tâm hồn.

“Every saint has a past, every sinner has a future.”
“Vị thánh nào cũng có một quá khứ, và tội đồ nào cũng có một tương lai.”


Hãy nhắc nhở bản thân rằng ta luôn cố gắng cho những điều đẹp đẽ. Ngày nào còn sống, còn có nhau hãy cho nhau thật nhiều để ngày nào mất nhau ta chẳng hối tiếc đã không còn cho nhau được nữa. Đừng từ chối nếu ta còn cái để cho đi.

Hãy cố gắng và biết chọn lựa. Dù không làm chủ được thời gian mong muốn nhưng ít nhất cũng phải làm chủ chính mình.


Nỗi buồn còn được coi như là một biểu tượng thấu đạt nhân tình, là một minh chứng để thấy tâm hồn mình còn biết rung lên theo những cung bậc cảm xúc của lòng trắc ẩn, vị tha, thông cảm, sẻ chia...
 
Sau cái buồn, sau nỗi đau ta phải biết hát lại bài tình ca nồng nàn của yêu thương khi còn đang hiện diện cùng trời đất, cùng người thân yêu bên cạnh. Nỗi buồn bên ta đôi khi có khuôn mặt thật đẹp với người cưu mang nó.

Phải lắng nghe trái tim mình, bằng hết sức lực  luôn hướng về trái tim mình và trân trọng trao yêu thương về cho nó, rồi tâm hồn sẽ không còn phải đau do chính mình gây ra nữa, để cuộc sống lại trôi chảy với rung động và khát khao trong hạnh phúc.

Đời vẫn buồn và ta vẫn sống, trưởng thành và mạnh mẽ hơn!

LC
Về Đầu Trang Go down
 
Nỗi buồn và cuộc sống
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» LỖ THỦNG CUỘC ĐỜI - NỖI BUỒN CUỘC SỐNG!
» HAI MẶT Cùa CUỘC SỐNG
» yêu ....cuộc sống!
» Cuộc Sống…
» Cuộc sống và ký ức

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
 :: Văn :: Tản văn-
Chuyển đến