Đợi Tháng Tám...Đợi tháng tám từ lâu rồi có lẽ
Chờ lá vàng về với một mùa thu
Trời cô đơn gió rít những âm từ
Buồn và sợ oằn lòng đau chung chạ
Đợi tháng tám mưa chào từng sỏi đá
Ngập tâm hồn kỷ niệm một thời xanh
Và mênh mông chung thủy vẫn chưa thành
Bài hát của thế gian chờ cất tiếng
Đợi tháng tám không gian sầu dâng hiến
Cho muôn loài cây cỏ cất lời than
Kẻ dừng chân ngơ ngẩn hỏi mây ngàn
Làm sao để trái tim yêu trút cạn
Đợi tháng tám sương thu còn phiêu lãng
Hồi hộp đêm nghe lá rượt bên đồi
Tóc suy tư nỗi nhớ quá tinh khôi
Sột soạt gió rút vào khuya nương tựa
Đợi tháng tám tình xa xa thêm nữa
Chẻ câu thơ xưa cũ hai người ngâm
Nửa cho ai theo biển sóng trăm năm
Nửa còn lại về nguồn trầm tích lặng
Đợi tháng tám tương tư chưa là hẳn
Thương yêu nào như giông thổi rừng thu
Rụng giấc mơ lòng lạnh với ngục tù
Canh thâu rớt bên đời nhòa nước mắt
Đợi tháng tám lá rơi ta đi nhặt
Từ trên ngàn từ góc phố ngày xưa
Từ ghế đá từ sau chuyến tiễn đưa
Ôm lạnh lẽo trọn vòng tay đơn lẻ!
Lá Cỏ